Thứ Ba, 22 tháng 6, 2010

Trách chi nhau

Vẳng nghe tiếng ai oán nơi đâu,
Này mong, này nhớ trộn lẫn sầu,
Này thì tự trách, này lại trách,
Chỉ một lời thôi..., chẳng thành câu...!

Có Duyên, không Nợ trách chi nhau,
Mây lững lờ trôi mãi về đâu,
Mải vui với từng cơn gió thoảng,
Để cánh đồng xanh đã đổi mầu.

Quanh đi, quanh lại một nỗi sầu,
Yêu chi si dại, để mà đau!
Ngoảnh mặt quay đi, rồi quay lại,
Giật mình sương điểm bạc mái đầu.

22/06/2010
NNH