Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

Bán Nguyệt

Kẻ bán, người mua.
Ô hô ! Kẻ bán - người mua,
Tạo hoá trớ trêu thật như đùa,
Nửa kia chẳng còn nơi chốn cũ,
Nửa này còn bán , bán thì mua.

Nguyệt đáo trung thiên,
Hồn lạc chốn đào nguyên,
Mờ mờ, ảo ảo nhìn chẳng rõ,
Có phải là tiền duyên!

Đây tiên cảnh, đó cửa thiền,
Khác nhau cũng chỉ bởi chữ Duyên.
Tròn hay khuyết, thực hay ảo,
Nhìn Trăng cảm thấy mối tương liên.

Trăng giờ khuyết, mai lại tròn,
Tròn tròn, khuyết khuyết cùng nước non.
Ta vẫn vậy, người có vậy ?
Nhìn trăng liệu có tiếc tuổi son ?

Ngọc Hùng - 30/08/2004