Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

Vô đề

Vẳng nghe đâu tiếng bi ai,
Này ai sao nỡ để ai lạnh lùng!
Đêm về mộng tưởng mông lung,
Tưởng như ai đã quay về bên ai.
Mẹ Cha tóc trắng sương mai,
Chẳng lo? Sao nỡ ôm hoài nhớ thương.
Để thêm rối dạ, tơ vương,
Dẫu biết nay đã ai đường nấy đi.
Vấn vương nhung nhớ mà chi,
Để cho lòng héo, dạ bi, lệ sầu.
Nhớ chi kẻ đã qua cầu,
Thuyền rời xa bến biết đâu lúc về.!

( NNH - 14/09/2009 )

Không có nhận xét nào: