Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Vô đề

Vui chung một chén rượu nồng,
Say sưa quên phận con rồng cháu tiên.
Người ta sống chỉ vì tiền,
Còn tôi ôm hận muộn phiền tháng năm.
Nhớ năm nào rét căm căm,
Kề vai sánh bước ngắm trăng cùng nàng.
Mà nay duyên phận lỡ làng,
Đơn côi bóng chiếc mơ màng tình xưa.
Giàn trầu lá mọc lưa thưa,
Cánh chim bay lạc còn chưa thấy về!

Không có nhận xét nào: