Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

Bến mơ xưa giờ đâu

Có những lúc ngồi buồn anh nghĩ lại
Xưa chúng mình mơ ước được bên nhau
Đi chùa hương khói nguyện cầu
Kiếp này xin được một câu chung tình

Anh tuổi trẻ như bình minh mới rạng
Mang niềm tin, chập chững bước vào đời
Em vô tư sống giữa những niềm vui
Trên khuôn mặt nụ cười luôn rạng rỡ

Bước vào đời anh hãy còn bỡ ngỡ
Chưa học xong, chưa sự nghiệp trong tay
Bao mơ ước muốn chắp cánh cùng bay
Ở phía trước tương lai đang chào đón

Em như một nụ hồng vừa mới chớm
Hương trinh nguyên còn e ấp trong lòng
Mắt nhung huyền dạt dào từng đợt sóng
Giữ hồn anh chìm đắm mãi bên trong

Mình quen nhau như lời nguyền kiếp trước
Đến với nhau theo tiếng gọi con tim
Mình bên nhau trời đất cũng lặng im
Hòa nhịp thở trong tình mình say đắm

Giữa trời xuân không gian tràn ngập nắng
Hoa tỏa hương; đua sắc, bướm vờn bay
Gió đùa nhẹ làm rặng liễu khẽ lay
Ở đâu đó tiếng chim vang thánh thót

Mối tình đầu đắm say và dịu ngọt
Đưa mình vào trong giấc mộng thần tiên
Cõi thiên thai ngày xuân mãi triền miên
Mình quấn quít bên nhau trong hạnh phúc

Vì tương lai anh chăm lo sự nghiệp
Dặm đường xa tìm kiếm đỉnh vinh quang
Anh bỏ em ở lại chốn thiên đàng
Ôm sầu nhớ chờ người mình yêu dấu

Mấy năm chờ mà người đâu chẳng thấy
Chốn quê nhà em lo lắng mong chờ
Rồi xuân đó em vâng lời Cha Mẹ
Lên kiệu hoa, em rời bỏ bến mơ

Tình yêu cũ em chôn chặt trong tim
Lòng vẫn luôn đau đáu mãi kiếm tìm
Nửa hồn em dạt trôi chân trời lạ
Cầu mong người được hai chữ bình yên

Anh trở về tìm lại bến mơ xưa
Tìm người yêu anh mong nhớ từng giờ
Trái tim anh tan ra muôn ngàn mảnh
Em có chồng, em đã bỏ bến mơ

Sự nghiệp kia gây dựng ích chi đây
Tiền bạc kia dẫu cho có chất đầy
Không có em con tim anh giá lạnh
Khối tình sầu chất ngập chín tầng mây!

( Ngọc Hùng - 12/09/2003 )

Không có nhận xét nào: