Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2007

Ngộ

Chẳng nghĩ thì chẳng biết qua,
Nghĩ rồi thì thấy hoá ra tầm thường;
Nghĩ nhiều dở dở, ương ương,
Không nghĩ, thói thường chả biết cái chi.
Vô tình đếm bước chân đi,
Thực - hư, hư - thực vẫn khi xưa làm;
Chợt thấy én chở Xuân sang,
Chợt thấy mơ màng, chợt thấy vắng không.
Bao nhiêu suy nghĩ mông lung,
Bao nhiêu khát vọng tan cùng hư vô;
Bao nhiêu mong nhớ, đợi chờ,
Bao nhiêu tiếc nuối bây giờ cũng tan.

Giữa sông một chiếc thuyền nan,
Trôi theo dòng nước, miên man về nguồn.

NNH

Không có nhận xét nào: