Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

Thiên thần nhỏ của tôi ơi

Em dịu hiền trong tà áo trắng
Dáng khoan thai dạo bước sân trường
Thổn thức trái tim tôi thầm bảo
Dũng cảm nào, hãy tới làm quen

Nhưng không hiểu sao tôi vẫn lặng yên
Mắt dõi theo dáng yêu kiều tha thướt
Trong tim tôi chỉ một điều mơ ước
Thiên thần kia bắt gặp ánh mắt mình

Chẳng phải dại khờ mà cứ lặng thinh
Vì Tôi thấy em hồn nhiên , trong trắng
Mà ái tình thì lúc mưa, lúc nắng
Làm mắt em có lúc phải vương sầu

Tôi muốn giữ tình đó chỉ riêng mình
Để em mãi vẫn là Thiên thần nhỏ
Dẫu tim tôi cứ thầm thì to nhỏ
Thúc giục Tôi, xúi giúc Tôi ngỏ lời

Em có biết bao đêm dài thao thức
Tính trăm phương, nghìn kế để làm quen
Là thư tình cứ gạch xóa lem nhem
Viết rồi xé chỉ vì không dám gửi

Lúc gặp em trái tim tôi đập vội
Mặt nóng bừng muốn rảo bước mau mau
Nhưng tim tôi như có phép nhiệm mầu
Bảo chân tôi : " Chân ơi đừng bước vội "

Lúc gặp em Tôi như người có tội
Mắt lấm la lấm lét trước công an
Cái đầu Tôi như mất phép Trời ban
Nên trống rỗng quên hết điều muốn nói

Bài thơ tình hôm qua Tôi viết vội
Ở ngay trên mặt bàn chỗ em ngồi
Em có đọc ? Em có hiểu lòng Tôi ?
Em có biết một con tim chờ đợi ?

Em ơi em , có bao điều muốn nói
Nhưng gặp em chẳng nói được thành câu
Xin Cao xanh ban cho phép nhiệm mầu
Cho con mãi ở bên Thiên thần nhỏ


Ngọc Hùng - 07/06/2003

Không có nhận xét nào: