Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2007

Ta là ai ? Khi ta chào đời ai là ta ?

Ta là ai ? biết hỏi ai đây nhỉ ?
Khi chào đời thì ai đã là Ta ?
Kể từ khi Ta được Mẹ sinh ra,
Là biết khổ, biết yêu và biết hận .

Từ thủa bé trong hàn vi lận đận ;
Ta đã đi, đi tìm lại chính Ta,
Nhưng tìm mãi, tìm mãi vẫn không ra,
Ta là ai ? hay ai là Ta nhỉ ?

Thân xác này vốn từ đâu mà có ?
Linh hồn này liệu có trước khi sinh ?
Ngày thì Ta tắm bằng nắng bình minh,
Khi đêm đến nuốt muôn vàn tinh tú.

Trải bao phen ngất ngây hay cực khổ,
Tim xốn sang chẳng làm chủ được mình,
Lửa Tam muội như ngàn vạn hùng binh,
Thiêu gân, cốt dồn ta vào địa ngục.

Ở trong ta đủ thất tình, lục dục,
Vốn sinh ra nó đã có sẵn rồi,
Áp chế nó hay bỏ mặc buông xuôi ?
Thuận theo nó hay nó theo ta nhỉ ?

Nó là ta hay ta là chính nó ?
Có hay không nó - ta hay cả hai ?
Nếu là không sao ta có hình hài ?
Nếu là có thì đâu ra mà có ?

Ta cũng muốn trở về thời trẻ nhỏ ;
Thoạt lúc buồn, rồi sẽ lại thành vui,
Chẳng bao giờ lòng thổn thức ngậm ngùi,
Hay thù hận dâng tràn trên khoé mắt.

Như con ong cần cù đi kiếm mật,
Ta hàng ngày đi tìm kiếm chính ta,
Rồi một ngày thiên quan đã mở ra,
Ta với Đạo đã hoà vào làm một.

Ta là Đạo, mà cũng không là Đạo,
Đạo là ta, mà cũng chẳng là ta,
Ta với Đạo vốn cùng gốc sinh ra,
Là hư ảo, cũng chẳng là hư ảo.

Ta có trước ? hay là Đạo có trước ?
Có ta không ? hay là có Đạo không ?
Ta nói có, rồi ta lại bảo không,
Chẳng phải thật, mà cũng không là dối.

Ta hiện hữu, mà cũng không hiện hữu,
Ta là ta, mà cũng chẳng phải ta,
Ta chẳng mất mà cũng chẳng sinh ra,
Ta đắc Ngộ mà cũng không đắc Ngộ.

( Ngọc Hùng - 25/03/2004 )

Không có nhận xét nào: