Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

Ước gì...

Ước gì mình chết quách cho xong
Để bao thương nhớ ở trong lòng
Tan vào hư không cùng trời đất
Xem người có thấy tiếc hay không.

Ước gì chẳng gặp gỡ cho xong
Gặp chi thêm bận vướng tơ lòng
Kiếp này liệu có duyên chồng vợ,
Thuyền đi biền biệt, bến buồn không?

Ước gì đừng nhớ, cũng đừng mong
Dù cho ai đó đã thay lòng
Ngẩng đầu cười vang cùng tuế nguyệt
Kệ thây Nguyệt lão với tơ hồng.

Ước gì... đừng thấy ... rét.... đêm đông... !!!

NNH 11/11/2007

Không có nhận xét nào: